Thứ Tư, 28 tháng 9, 2016

Khóa chúng tôi...

Khóa chúng tôi - K2014, những đứa đang mài mông trên ghế đại học đến năm thứ 3. Chúng tôi có những đứa bước vào khoa tiếng Nhật với tình yêu to lớn với nước Nhật, có những đứa lại vào một cách rất ngẫu nhiên dù không có chút ý niệm nào - như tôi chẳng hạn.

Lớp tôi có đứa mê Cosplay, nó biết khá nhiều về nước Nhật, nhưng kết quả học tập của nó lại rất tệ, gần như không mặn mà với việc học. Nhưng trong lớp cũng có một thánh mọt sách học rất giỏi, nhưng kiến thức xã hội và kỹ năng mềm của con bé lại yếu. Cũng có mấy thành phần chơi vơi, vừa trầm, học tập lại yếu, nhút nhát không tham gia cái gì, ba năm đi học cứ đi từ nhà ra trường và ngược lại. Không riêng lớp tôi mà lớp nào cũng có những thành phần đa dạng như thế, khóa chúng tôi...



Tựu chung lại, khi đã bước chân vào đại học, thì tự thân chúng tôi đều lựa chọn lối đi riêng cho mình, nhưng đa số đều nuôi dưỡng một ước mơ khẳng định mình trước cuộc đời này.

Riêng với tôi, tôi vẫn hằng mong một ngày nào đó có thể đặt chân đến Nhật, được nhìn ngắm nó, được quan sát con người ở đó, được hít hà không khí tỏng lành và se se của nước Nhật. Tôi muốn đắm mình trong cái màu hồng kì diệu của hoa Anh Đào, muốn nhiều lắm, muốn ăn đồ Nhật, muốn tắm suối nước nóng, rồi sau khi ra khỏi bồn tắm sẽ nhâm nhi một ly bia lạnh.



Và hơn hết, tôi muốn bước ra khỏi cái khoảng không gian nhỏ hẹp của mình và bước ra thế giới. Tôi cũng sợ lắm, sợ mình không biết sẽ giữ được ước mơ này đến bao giờ ? Tôi có nản lòng vì khó khăn hay không ? Hãy nhắc nhở tôi khi tôi nản lòng, cùng kể những chuyện vui buồn nước Nhật với tôi, các bạn nhé !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét